“四大浮空”这段文字出自哪里?

上一句:倏忽光阴

“四大浮空”出自元代诗人谭处端的诗句: 《沁园春·倏忽光阴》

下一句:是非久坚

qìn yuán chūn · shū hū guāng yīn
shū hū guāng yīn,
sì dà fú kōng,
shì fēi jǐu jiān。
zhè lún húi shúi bǎo,
zhāo hūn chè bǐ,
jiā yuán ēn ài,
xì bàn qiān yán。
yī gè zhēn líng,
qiān shēng wàn jié,
kǔ hǎi fú chén zhú niè yuán。
dāng xū wù,
zài yī jiā kāng kǎi,
shēng sǐ zhēng xiān。
cōng míng qiē tīng wēi yán。
hǎo fàng xià xián chóu sōu miào xuán。
rèn pín xián jì dàn,
xīu shēng è kān,
yuán chū yī diǎn,
bǎi chū xīn xiān。
zhí zhèng wú sī,
cháng xíng píng děng,
tǎn dàng xiāo yáo rèn zì rán。
zhēn gōng xíng,
xiàng xián zhōng màn màn,
jī lèi chéng qiān 。

谭处端

(1123—1185)元道士。东牟人,字通正,初名玉,号长真子。博学,工草隶书。师王重阳,传袭其道,往来于洛川之上。有《水云前后集》。

Processed in 0.110481 Second , 221 querys.