máo zhēn fū cān zhèng bié yú lóng yī bái hè yǔ dān shū yī hán jiàn yí jí xí xì chéng èr shǒu dá zhī qí èr
bàn shì tú kuā wàn juàn gōng,
mái tóu jīn zuò dù yú chóng。
yuán zhī tiān shàng duō wén zì,
yún zhuàn yān shū gèng bù tóng。
(1484—1520)明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。