"朅来世可遗" 诗句出自明代诗人孙一元《三隐逸诗 其二 徐孺子》
《三隐逸诗 其二 徐孺子》 拼音标注
sān yǐn yì shī qí èr xú rú zǐ
xíng rén nòng shén qì,
hàn dào rì jiāng fù。
qún xián kàng dà yì,
jī lù shēn xiān lù。
jiǎo jiǎo nán zhōu shì,
yún wò kuāng shān qū。
gāo hóng juàn qīng míng,
qián qíu mèi yōu dú。
qiè lái shì kě yí,
lì gēng shí zì zú。
sì hǎi diào huáng gōng,
qiān lǐ chú yī shù。
xià tà zǒu chén hóu,
shēn zūn dào bù rǔ。
miǎn miǎo yǒu sī rén,
qiān gǔ yǎng gāo zhú。
《三隐逸诗 其二 徐孺子》 作者简介
(1484—1520)明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。