xí shàng fēn yùn tóng yǒng hóng méi jì jiàng xuě yān zhī dān shā xiá sè jǐu yūn èr shǒu qí èr
píng shēng zhèng ěr nǐ xiāng qīn,
miàn zháo wú yán yì gèng zhēn。
hóng fú gǎn yí yán sè sì,
qīng fēng lín xià xiè fū rén。
(1484—1520)明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。