qīu zhòng gōng fāng bó kuàng shì yuán shè jí shǔ kè léi qiáo yáng quán zhēn shì zhì fēn dé xiān zì
pú lǐu qiè qīu xiān,
qīu fēng shǔi guō piān。
guò cóng chéng xiá rì,
yáo luò gǎn líu nián。
zūn zǔ tóng rén lè,
yān xiá jìng zhě yuán。
mù yán yí kě zhù,
yě kè zuò tán xuán。
(1550—1610)常州府无锡人,字以德,号柏潭。万历二年进士第一。除修撰。官至吏部侍郎,摄铨事,论救诸谴谪官,无所避讳。神宗嫡母陈太后梓宫发引,帝称疾不送,遣官代行,继皋上疏极谏,忤旨。及三殿失火,大臣请去者,皆慰留,独继皋致仕去,卒赠礼部尚书。有《宗伯集》、《柏潭集》。