“复堕层崖巅”这段文字出自哪里?

上一句:排空不得上

“复堕层崖巅”出自清代诗人孙鼎臣的诗句: 《红岩望晓云》

下一句:山腰已半出

hóng yán wàng xiǎo yún
yún qì bó tài xū,
mí màn xiǎo wú biān。
bù jiàn hóng yán dǐng,
ān zhī gāng yǔ luán。
yīn yūn zì xiāng dàng,
yù duàn shì fù lián。
fǎng xiàng é méi fēng,
jī xuě lìu yuè jiān。
chū rì shēng fù sāng,
xié fēi nì gāo tiān。
pái kōng bù dé shàng,
fù duò céng yá diān。
shān yāo yǐ bàn chū,
wàn mù gēn qí xuán。
qún lóng yǐn qí shǒu,
wěi diào jù shí chuān。
xū yú xiāo hàn jiān,
jiàng bì wǔ sè yán。
yuǎn shān huō lù jǐn,
sì xiàng chū mǎ qián。
qīu zhì shǔ bù tùi,
dú rè dì qì piān。
hé shí jià léi gōng,
yī hūi jīn shé biān。

孙鼎臣

(1819—1859)湖南善化人,字子馀,号芝房。道光二十五年进士。累官翰林院侍读。因反对起用琦善、赛尚阿等人而乞归。好诗文,探求古今学术政教治乱所由。深研经济,有《盐论》等数十篇。汇为《苍筤集》。

Processed in 0.094260 Second , 221 querys.