"鹿门当时月" 诗句出自明代诗人孙承恩《襄阳为自古要地抚遗迹吊往事有怀七人焉因各赋诗一首 其六 孟浩然》
xiāng yáng wèi zì gǔ yào dì fǔ yí jī diào wǎng shì yǒu huái qī rén yān yīn gè fù shī yī shǒu qí lìu mèng hào rán
hào rán yì gāo rén,
shén sī nǎi qīng lǎng。
dú shū lòu jū qiān,
zhì xíng xǐ shū kuàng。
fù shī miào tiān qù,
lì suǒ bù kě páng。
chōng róng dà yǎ yīn,
jīn shí zhèn yí xiǎng。
jìn zhōng yù tiān zǐ,
zhào dùi xīn suǒ xiàng。
zhōng yān yì bù hé,
gūi zāi nán shān fàng。
táng shī shèng qiān gǔ,
gōng yě lǐ dù xíng。
bù yī yī shí qióng,
gāo yù hòu rén yǎng。
wǒ lái jīng gù lǐ,
kǎi yǐ láo miǎn xiǎng。
lù mén dāng shí yuè,
yī yī hàn jiāng shàng。
(1485—1565)松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。