"丈夫自负贵挺特" 诗句出自明代诗人孙承恩《留别萧山李廷宣》
生平重交谊,意气横九州。
浩荡四方志,湖山远近多遨游。
兹晨来钱塘,岁云暮矣风飕飕。
扁舟乱江涛,访旧假此数日留。
感君一见即倾盖,登堂肃我雅意何绸缪。
贤哉伯仲并温茂,把臂一笑使我明双眸。
雕盘出细脍,小瓮开新篘。
剧谈豪饮终夜不知倦,浮以大白浇我磊块之离愁。
北窗一榻亦潇洒,荷兹礼意诚兼周。
高怀旷度出庸俗,令我感愧欲报嗟无由。
君才亦超越,文綵惊凡流。
皎然明月珠,烂矣珊瑚钩。
行将献阊阖,致身宁许终林丘。
我生年来亦三黜,锐志未肯言包羞。
暂失东隅未为耻,奇功何待桑榆收。
昆吾笑把太行倚,弯弓挂向扶桑头。
丈夫自负贵挺特,谁能与俗同沉浮。
乾坤分内事,慷慨无匹俦。
㗲然孤凤鸣,要令百鸟惭喧啾。
顾君亦可人,吾言誇矣当无尤。
相欢不久会有别,萍蓬踪迹良悠悠。
念君厚矣无所赠,题诗欲比双琳球。
浮生岁月不可待,勉矣德业追前修。
来年我去访春色,望君来共登瀛洲。
《留别萧山李廷宣》 拼音标注
líu bié xiāo shān lǐ tíng xuān
shēng píng zhòng jiāo yí,
yì qì héng jǐu zhōu。
hào dàng sì fāng zhì,
hú shān yuǎn jìn duō áo yóu。
zī chén lái qián táng,
sùi yún mù yǐ fēng sōu sōu。
biǎn zhōu luàn jiāng tāo,
fǎng jìu jiǎ cǐ shù rì líu。
gǎn jūn yī jiàn jí qīng gài,
dēng táng sù wǒ yǎ yì hé chóu móu。
xián zāi bó zhòng bìng wēn mào,
bǎ bì yī xiào shǐ wǒ míng shuāng móu。
diāo pán chū xì kuài,
xiǎo wèng kāi xīn chōu。
jù tán háo yǐn zhōng yè bù zhī juàn,
fú yǐ dà bái jiāo wǒ lěi kuài zhī lí chóu。
běi chuāng yī tà yì xiāo sǎ,
hé zī lǐ yì chéng jiān zhōu。
gāo huái kuàng dù chū yōng sú,
lìng wǒ gǎn kùi yù bào jiē wú yóu。
jūn cái yì chāo yuè,
wén cǎi liáng fán líu。
jiǎo rán míng yuè zhū,
làn yǐ shān hú gōu。
xíng jiāng xiàn chāng gé,
zhì shēn níng xǔ zhōng lín qīu。
wǒ shēng nián lái yì sān chù,
rùi zhì wèi kěn yán bāo xīu。
zàn shī dōng yú wèi wèi chǐ,
qí gōng hé dài sāng yú shōu。
kūn wú xiào bǎ tài xíng yǐ,
wān gōng guà xiàng fú sāng tóu。
zhàng fū zì fù gùi tǐng tè,
shúi néng yǔ sú tóng chén fú。
gān kūn fēn nèi shì,
kāng kǎi wú pǐ chóu。
huò rán gū fèng míng,
yào lìng bǎi niǎo cán xuān jīu。
gù jūn yì kě rén,
wú yán kuā yǐ dāng wú yóu。
xiāng huān bù jǐu hùi yǒu bié,
píng péng zōng jī liáng yōu yōu。
niàn jūn hòu yǐ wú suǒ zèng,
tí shī yù bǐ shuāng lín qíu。
fú shēng sùi yuè bù kě dài,
miǎn yǐ dé yè zhūi qián xīu。
lái nián wǒ qù fǎng chūn sè,
wàng jūn lái gòng dēng yíng zhōu。