“白日仙去”这段文字出自哪里?

上一句:受道于子微

“白日仙去”出自宋代诗人苏轼的诗句: 《水龙吟·古来云海茫茫》

下一句:子微著《坐忘论》七篇

shǔi lóng yín · gǔ lái yún hǎi máng máng
xī xiè zì rán yù guò hǎi qíu shī péng lái,
zhì hǎi zhōng,
huò wèi zì rán,
“ péng lái gé ruò shǔi sān shí wàn lǐ,
bù kě dào。
tiān tái yǒu sī mǎ zǐ wēi,
shēn jū chì yù,
míng zài jiàng què,
kě wǎng cóng zhī。
” zì rán nǎi huán,
shòu dào yú zǐ wēi,
bái rì xiān qù。
zǐ wēi zhù 《 zuò wàng lùn 》 qī piān,
《 shū 》 yī piān,
nián bǎi yú。
jiāng zhōng,
wèi dì zǐ yuē : “ wú jū yù xiāo fēng,
dōng wàng péng lái,
cháng yǒu zhēn líng jiàng yān。
jīn wèi dōng hǎi qīng tóng jūn suǒ zhào。
” nǎi chán tuō ér qù。
qí hòu,
lǐ tài bái zuò 《 dà péng fù 》 yún : “ cháng jiàn zǐ wēi yú jiāng líng,
wèi yú yǒu xiān fēng dào gǔ,
kě yǔ shén yóu bā jí zhī biǎo。
” yuán fēng qī nián dōng,
yú guò lín huái,
ér zhàn rán xiān shēng liáng gōng zài yān。
tóng yán qīng chè,
rú èr sān shí xǔ rén,
rán rén yì yǒu zì shǎo jiàn zhī zhě。
shàn chūi tiě dí,
liáo rán yǒu chuān yún liè shí zhī shēng。
nǎi zuò 《 shǔi lóng yín 》 yī shǒu,
jì zǐ wēi 、 tài bái zhī shì,
yǐ qí shēng ér gē zhī。
gǔ lái yún hǎi máng máng,
dào shān jiàng què zhī hé chù。
rén jiān zì yǒu,
chì chéng jū shì,
lóng pán fèng jǔ。
qīng jìng wú wèi,
zuò wàng yí zhào,
bā piān qí yǔ。
xiàng yù xiāo dōng wàng,
péng lái ǎn ǎi,
yǒu yún jià 、 cān fēng yù。
xíng jǐn jǐu zhōu sì hǎi,
xiào fēn fēn 、 luò huā fēi xù。
lín jiāng yī jiàn,
zhé xiān fēng cǎi,
wú yán xīn xǔ。
bā biǎo shén yóu,
hào rán xiāng dùi,
jǐu hān jī jù。
dài chúi tiān fù jìu,
qí jīng lù wěn,
yuē xiāng jiāng qù。

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

Processed in 0.543522 Second , 269 querys.