"白月满南川" 诗句出自明代诗人苏葵《舟泊天津览镜感白发有作》
《舟泊天津览镜感白发有作》 拼音标注
zhōu bó tiān jīn lǎn jìng gǎn bái fā yǒu zuò
biǎn zhōu bó tiān jīn,
guò zhuō shí ǎi nǎi。
bái yuè mǎn nán chuān,
cǎi ǎi gé dōng hǎi。
xíng rén yǐ cháng jiàn,
zhuàng huái héng lěi lěi。
sī gǔ ài bān yáng,
zhān tiān yì yuán kǎi。
shí nián xíng lù nán,
gèng bù wèn zhēn zǎi。
suǒ xī wén dào chí,
shuāng bìn rì yè gǎi。
shúi chí dāo gūi fāng,
wú yàn yì zhú měi。
hàn wǔ yǔ qín wáng,
yī wù bù kě hǔi。
lǎn jìng fù hé wèi,
zhì zhī cǎi lán chǎi。
rèn pèi shàng qīu yī,
xiāng fēng zhèn cháng zài。
《舟泊天津览镜感白发有作》 作者简介
广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。邮《吹剑集》。