"仙风自飘飘" 诗句出自明代诗人苏葵《代贺新都杨佥宪封君七十一》
《代贺新都杨佥宪封君七十一》 拼音标注
dài hè xīn dū yáng qiān xiàn fēng jūn qī shí yī
yǒu kè jiě xiàn jié,
gūi lái lǐ shī piáo。
shúi zhī tiān chǒng shēn,
huáng jīn xí héng yāo。
hè fā héng hūi hūi,
xiān fēng zì piāo piāo。
zī dāng chū dù chén,
nán jí guāng yáo yáo。
lán bān xì hé rén,
wǔ bù huán xīng yáo。
gèng yǒu qiáo mén yīng,
cì dì huān zhōng zhāo。
xī biān gù sēn sēn,
yáo zhù wéi gōng liáo。
pěng shāng xiàn yún yè,
jí shí téng xiāo sháo。
cǐ lè jīn gǔ xī,
shèng shì kān tú miáo。
yuàn yán rú nán shān,
yuàn yán sì tà cháo。
yì rán dú cháng cún,
hào hào wú shí xiāo。
《代贺新都杨佥宪封君七十一》 作者简介
广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。邮《吹剑集》。