"寒鳞苍些" 诗句出自宋代诗人蒋捷《水龙吟(效稼轩体招落梅之魂)》
《水龙吟(效稼轩体招落梅之魂)》 拼音标注
shǔi lóng yín ( xiào jià xuān tǐ zhāo luò méi zhī hún )
zùi xī qióng xiè fú shāng xiē。
zhāo xī qiǎn wū yáng xiē。
jūn wú qù cǐ,
jù fēng jiāng qǐ,
tiān wēi huáng xiē。
yě mǎ chén āi,
wū jūn chǔ chǔ,
bái ní cháng xiē。
jià kōng xī yún làng,
máng yáng dōng xià,
líu jūn wǎng 、 tā fāng xiē。
yuè mǎn xī xī xiāng xiē。
jiào yún xī 、 dí qī liáng xiē。
gūi lái wèi wǒ,
zhòng yǐ jiāo bèi,
hán lín cāng xiē。
fǔ shì chūn hóng,
hào rán yī xiào,
tǔ shān xiāng xiē。
cùi qín xī nòng xiǎo,
zhāo jūn wèi zhì,
wǒ xīn shāng xiē。
《水龙吟(效稼轩体招落梅之魂)》 作者简介
蒋捷(约1245~1305后),字胜欲,号竹山,南宋词人, 宋末元初阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴大族,南宋咸淳十年(1274)进士。南宋覆灭,深怀亡国之痛,隐居不仕,人称“竹山先生”、“樱桃进士”,其气节为时人所重。长于词,与周密、王沂孙、张炎并称“宋末四大家”。其词多抒发故国之思、山河之恸 、风格多样,而以悲凉清俊、萧寥疏爽为主。尤以造语奇巧之作,在宋季词坛上独标一格,有《竹山词》1卷,收入毛晋《宋六十名家词》本、《彊村丛书》本,又《竹山词》2卷,收入涉园景宋元明词续刊本。