“冬十二月岁辛丑”这段文字出自哪里?

上一句:人生安得如汝寿

“冬十二月岁辛丑”出自宋代诗人苏轼的诗句: 《初鼓歌》

下一句:我初从政见鲁叟

苏轼写关于中药材的诗句

"冬十二月岁辛丑" 诗句出自宋代诗人苏轼《初鼓歌》

《初鼓歌》 拼音标注

chū gǔ gē
dōng shí èr yuè sùi xīn chǒu,
wǒ chū cóng zhèng jiàn lǔ sǒu。
jìu wén chū gǔ jīn jiàn zhī,
wén zì yù lv̀ jiāo shé zǒu。
xì guān chū yǐ zhǐ huà dù,
yù dú jiē rú qián zài kǒu。
hán gōng hǎo gǔ shēng yǐ chí,
wǒ jīn kuàng yòu bǎi nián hòu !
qiáng xún piān páng tūi diǎn huà,
shí dé yī èr yí bā jǐu。
wǒ chē jì gōng mǎ yì tóng,
qí yú wéi wěi guàn zhī lǐu。
gǔ qì zòng héng yóu shì dǐng,
zhòng xīng cuò luò jǐn míng dǒu。
mó hú bàn yǐ yǐn bān zhī,
jié qū yóu néng biàn gēn zhǒu。
juān juān quē yuè yǐn yún wù,
zhuó zhuó jiā hé xìu láng yǒu。
piāo líu bǎi zhàn ǒu rán cún,
dú lì qiān zài shúi yǔ yǒu ?
shàng zhūi xuān jié xiāng wéi nuò,
xià yī bīng sī tóng kòu bó。
yì xī zhōu xuān gē hóng yàn,
dāng shí zhòu shǐ biàn kē dǒu。
yàn luàn rén fāng sī shèng xián,
zhōng xīng tiān wèi shēng qí gǒu。
dōng zhēng xú lǔ kàn xiāo hǔ,
běi fá quǎn róng súi zhǐ sǒu。
xiàng xū zá tà gòng láng lù,
fāng zhào lián piān sì gūi yǒu。
sùi yīn gǔ pí sī jiāng shuài,
qǐ wèi kǎo jí fán méng sǒu。
hé rén zuò sòng bǐ sōng gāo,
wàn gǔ sī wén qí gǒu lǒu。
xūn láo zhì dà bù jīn fá,
wén wǔ wèi yuǎn yóu zhōng hòu。
yù xún nián sùi wú jiǎ yǐ,
qǐ yǒu wén zì shúi jì mǒu。
zì cóng zhōu shuāi gèng qī guó,
jìng shǐ qín rén yǒu jǐu yǒu。
sǎo sào shī shū sòng fǎ lv̀,
tóu qì zǔ dòu chén biān chǒu。
dāng nián hé rén zuǒ zǔ lóng ?
shàng cài gōng zǐ qiān huáng gǒu。
dēng shān kè chū sòng gōng liè,
hòu zhě wú jì qián wú ǒu。
jiē yún huáng dì xún sì guó,
pēng miè qiáng bào jìu qián shǒu。
lìu jīng jì yǐ wěi hūi chén,
cǐ gǔ yì dāng súi jí póu。
chuán wén jǐu dǐng lún sì shàng,
yù shǐ wàn fū chén shǔi qǔ。
bào jūn zòng yù qióng rén lì,
shén wù yì bù wū qín gòu。
shì shí chū gǔ hé chù bì ?
wú nǎi tiān gōng lìng gǔi shǒu。
xīng wáng bǎi biàn wù zì xián,
fù gùi yī zhāo míng bù xǐu。
xì sī wù lǐ zuò tàn xī,
rén shēng ān dé rú rǔ shòu。

《初鼓歌》 作者简介

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

Processed in 0.478885 Second , 301 querys.