"山水奇丽" 诗句出自宋代诗人苏轼《醉翁操·琅然》
琅琊幽谷,山水奇丽,泉鸣空涧,若中音会,醉翁喜之,把酒临听,辄欣然忘归。
既去十余年,而好奇之士沈遵闻之往游,以琴写其声,曰《醉翁操》,节奏疏宕而音指华畅,知琴者以为绝伦。
然有其声而无其辞。
翁虽为作歌,而与琴声不合。
又依《楚词》作《醉翁引》,好事者亦倚其辞以制曲。
虽粗合韵度而琴声为词所绳约,非天成也。
后三十余年,翁既捐馆舍,遵亦没久矣。
有庐山玉涧道人崔闲,特妙于琴,恨此曲之无词,乃谱其声,而请于东坡居士以补之云。
琅然。
清圜。
谁弹。
响空山。
无言。
惟翁醉中知其天。
月明风露娟娟。
人未眠。
荷蒉过山前。
曰有心也哉此贤。
醉翁啸咏,声和流泉。
醉翁去后,空有朝吟夜怨。
山有时而童颠,水有时而回川。
思翁无岁年,翁今为飞仙。
此意在人间,试听徽外三两弦。
《醉翁操·琅然》 拼音标注
zùi wēng cāo · láng rán
láng yé yōu gǔ,
shān shǔi qí lì,
quán míng kōng jiàn,
ruò zhōng yīn hùi,
zùi wēng xǐ zhī,
bǎ jǐu lín tīng,
zhé xīn rán wàng gūi。
jì qù shí yú nián,
ér hǎo qí zhī shì shěn zūn wén zhī wǎng yóu,
yǐ qín xiě qí shēng,
yuē 《 zùi wēng cāo 》,
jié zòu shū dàng ér yīn zhǐ huá chàng,
zhī qín zhě yǐ wèi jué lún。
rán yǒu qí shēng ér wú qí cí。
wēng sūi wèi zuò gē,
ér yǔ qín shēng bù hé。
yòu yī 《 chǔ cí 》 zuò 《 zùi wēng yǐn 》,
hǎo shì zhě yì yǐ qí cí yǐ zhì qū。
sūi cū hé yùn dù ér qín shēng wèi cí suǒ shéng yuē,
fēi tiān chéng yě。
hòu sān shí yú nián,
wēng jì juān guǎn shè,
zūn yì méi jǐu yǐ。
yǒu lú shān yù jiàn dào rén cūi xián,
tè miào yú qín,
hèn cǐ qū zhī wú cí,
nǎi pǔ qí shēng,
ér qǐng yú dōng pō jū shì yǐ bǔ zhī yún。
láng rán。
qīng yuán。
shúi dàn。
xiǎng kōng shān。
wú yán。
wéi wēng zùi zhōng zhī qí tiān。
yuè míng fēng lù juān juān。
rén wèi mián。
hé kùi guò shān qián。
yuē yǒu xīn yě zāi cǐ xián。
zùi wēng xiào yǒng,
shēng hé líu quán。
zùi wēng qù hòu,
kōng yǒu zhāo yín yè yuàn。
shān yǒu shí ér tóng diān,
shǔi yǒu shí ér húi chuān。
sī wēng wú sùi nián,
wēng jīn wèi fēi xiān。
cǐ yì zài rén jiān,
shì tīng hūi wài sān liǎng xián。