"皤然二老" 诗句出自明代诗人宋琬《双双燕 题佟汇白中丞伯仲渔樵图》
《双双燕 题佟汇白中丞伯仲渔樵图》 拼音标注
shuāng shuāng yàn tí tóng hùi bái zhōng chéng bó zhòng yú qiáo tú
pó rán èr lǎo,
sì jiāng zuǒ fēng líu,
hùi lián kāng lè。
lún gān qī chǐ,
yǔ lì fēng suō tóng zhù。
cháng xiào dōng lín hǎi ruò,
xié shǒu rù 、 tiān tái cǎi yào。
cóng gōng kàn yì xiān jiā,
pàn qǔ fǔ kē yí què。
xíng jiǎo。
cāng yán cùi hè。
xiào jiān pāi hóng yá,
dì chóu xiōng zuò。
shān zhōng líu kè,
tóng zǐ yī shuāng xún hè。
xīu liàn yān xiá gāo wò,
kàn zǎo wǎn 、 pú lún xī luò。
xū qiàn miào shǒu cháng kāng,
zhòng huà qí lín gāo gé。
《双双燕 题佟汇白中丞伯仲渔樵图》 作者简介
宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。