"如求旦鸟" 诗句出自明代诗人宋琬《沁园春 程穆倩六十初度作木兰花慢自寿中借禽虫为喻索题赋此》
qìn yuán chūn chéng mù qiàn lìu shí chū dù zuò mù lán huā màn zì shòu zhōng jiè qín chóng wèi yù suǒ tí fù cǐ
hé yǐ shāng jūn,
fēi juàn fēi kuáng,
shí hù zhī nóng。
gèng gāo huái lěi lěi,
rú qíu dàn niǎo,
gū zōng jǔ jǔ,
hào kě lián chóng。
lìu shí píng tóu,
zì cháo zì shòu,
zhì gǔ diāo lóng zǒng wèi gōng。
sī rén yě,
xìn xié fāng màn qiàn,
pǐ sì zhāng róng。
yù yán shí jǐu méng lóng。
xiào guǒ luǒ jiāo liáo qù bù tóng。
kàn huá xū shì jiè,
hún yóu yàn guó,
nán kē tài shǒu,
fù tǎn huái gōng。
tóng què cūi wēi,
jīn diāo fù gùi,
wū yǒu xiān shēng wáng shì gōng。
sān bēi hòu,
rèn mán zhēng jiǎo zuǒ,
shī zǒu kūn zhōng。
宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。