"含啼抱呜悒" 诗句出自元代诗人舒頔《为苗民所苦歌六十韵》
二月日初七,压天风雨急。
仆夫问讯回,苗民水涡集。
仓卒戒行李,二三竞奔入。
天寒泥涂滑,出户行不得。
或牵牛数头,或缚鸡数只。
长枪插檐高,短剑耀白日。
动辄便杀人,相遇焉敢敌。
杂以无藉徒,孰与分南北。
老母惊且忧,扶持间道出。
彼来此已遁,囊橐罄收拾。
急度墓头岭,复恐见雪迹。
行行叶由凹,手足俱战慄。
儿云母疾行,母说疲无力。
坐憩长松下,蔽身草不密。
又逢恶少来,见骂作强贼。
刀枪罗我前,性命在咫尺。
母云我两儿,惧怕避横逆。
再拜致哀告,恸哭并二侄。
衣衫尽剥脱,裸体肉见赤。
长绳与弟连,缚手黑如漆。
嗔叱行步迟,遽以大刀击。
血流未得止,苦痛走更疾。
渐围至田中,枪立哨齐吸。
拔刀斫弟项,乞免幸勿及。
母忧失两儿,儿复忧母泣。
艰险万状生,忧危苦劳役。
内怀五脏饥,外被一身湿。
箠楚卒未休,死生安可必。
山中亦何有,所蓄仅米粒。
检括殆无遗,忽忽日将夕。
留连至宋村,心绪茫若失。
倏逢一卒来,相见似相识。
貌恳心甚慈,众皆被呵叱。
但云解其缚,外惧中悦怿。
兄弟相依回,泣母何处觅。
哀矜复自怜,举目百无一。
顷刻子见母,哀号叙痛衋。
斫松代膏明,拾草当菅席。
主仆皆畏寒,相忘共薰炙。
忧惧不待明,鸡鸣咸盥栉。
又复去喜坑,晨星尚未没。
山家已避舍,老母独匍匐。
逐队跻山椒,冒雨倚松立。
头上水淋面,足下寒彻骨。
明朝古唐山,盘折犹律崒。
乱石如蹲虎,狭径跨其脊。
呼号风泠泠,掩映云羃羃。
初疑茫昧中,天地如开辟。
往来不暂停,昏黑亦忘食。
当时已狼狈,宁复问家室。
幼女犹可怜,含啼抱呜悒。
不忧行路难,但恐弃沟洫。
朝廷本除祸,仁道立民极。
假威及蛮猺,所至皆戏剧。
杀掠果何辜,曷尝分玉石。
披萝遍山林,荡扫空郡邑。
不幸生斯时,处处值荆棘。
皇天远不闻,愁闷填胸臆。
残喘傥久延,今亦匪畴昔。
渠魁未殄除,默坐长太息。
《为苗民所苦歌六十韵》 拼音标注
wèi miáo mín suǒ kǔ gē lìu shí yùn
èr yuè rì chū qī,
yā tiān fēng yǔ jí。
pū fū wèn xùn húi,
miáo mín shǔi wō jí。
cāng zú jiè xíng lǐ,
èr sān jìng bēn rù。
tiān hán ní tú huá,
chū hù xíng bù dé。
huò qiān níu shù tóu,
huò fú jī shù zhǐ。
cháng qiāng chā yán gāo,
duǎn jiàn yào bái rì。
dòng zhé biàn shā rén,
xiāng yù yān gǎn dí。
zá yǐ wú jiè tú,
shú yǔ fēn nán běi。
lǎo mǔ liáng qiě yōu,
fú chí jiān dào chū。
bǐ lái cǐ yǐ dùn,
náng tuó qìng shōu shí。
jí dù mù tóu líng,
fù kǒng jiàn xuě jī。
xíng xíng yè yóu āo,
shǒu zú jù zhàn lì。
ér yún mǔ jí xíng,
mǔ shuō pí wú lì。
zuò qì cháng sōng xià,
bì shēn cǎo bù mì。
yòu féng è shǎo lái,
jiàn mà zuò qiáng zéi。
dāo qiāng luō wǒ qián,
xìng mìng zài zhǐ chǐ。
mǔ yún wǒ liǎng ér,
jù pà bì héng nì。
zài bài zhì āi gào,
tòng kū bìng èr zhí。
yī shān jǐn bō tuō,
luǒ tǐ ròu jiàn chì。
cháng shéng yǔ dì lián,
fú shǒu hēi rú qī。
tián chì xíng bù chí,
jù yǐ dà dāo jí。
xiě líu wèi dé zhǐ,
kǔ tòng zǒu gèng jí。
jiàn wéi zhì tián zhōng,
qiāng lì shào qí xī。
bá dāo zhuó dì xiàng,
qǐ miǎn xìng wù jí。
mǔ yōu shī liǎng ér,
ér fù yōu mǔ qì。
jiān xiǎn wàn zhuàng shēng,
yōu wēi kǔ láo yì。
nèi huái wǔ zāng jī,
wài bèi yī shēn shī。
chúi chǔ zú wèi xīu,
sǐ shēng ān kě bì。
shān zhōng yì hé yǒu,
suǒ xù jǐn mǐ lì。
jiǎn kuò dài wú yí,
hū hū rì jiāng xī。
líu lián zhì sòng cūn,
xīn xù máng ruò shī。
shū féng yī zú lái,
xiāng jiàn sì xiāng shì。
mào kěn xīn shén cí,
zhòng jiē bèi hē chì。
dàn yún jiě qí fú,
wài jù zhōng yuè yì。
xiōng dì xiāng yī húi,
qì mǔ hé chù mì。
āi jīn fù zì lián,
jǔ mù bǎi wú yī。
qǐng kè zǐ jiàn mǔ,
āi hào xù tòng xì。
zhuó sōng dài gāo míng,
shí cǎo dāng jiān xí。
zhǔ pū jiē wèi hán,
xiāng wàng gòng xūn zhì。
yōu jù bù dài míng,
jī míng xián guàn jié。
yòu fù qù xǐ kēng,
chén xīng shàng wèi méi。
shān jiā yǐ bì shè,
lǎo mǔ dú pú fú。
zhú dùi jī shān jiāo,
mào yǔ yǐ sōng lì。
tóu shàng shǔi lín miàn,
zú xià hán chè gǔ。
míng zhāo gǔ táng shān,
pán zhé yóu lv̀ zú。
luàn shí rú dūn hǔ,
xiá jìng kuà qí jí。
hū hào fēng líng líng,
yǎn yìng yún mì mì。
chū yí máng mèi zhōng,
tiān dì rú kāi pì。
wǎng lái bù zàn tíng,
hūn hēi yì wàng shí。
dāng shí yǐ láng bèi,
níng fù wèn jiā shì。
yòu nv̌ yóu kě lián,
hán tí bào wū yì。
bù yōu xíng lù nán,
dàn kǒng qì gōu xù。
zhāo tíng běn chú huò,
rén dào lì mín jí。
jiǎ wēi jí mán yáo,
suǒ zhì jiē xì jù。
shā lvè guǒ hé gū,
hé cháng fēn yù shí。
pī luó biàn shān lín,
dàng sǎo kōng jùn yì。
bù xìng shēng sī shí,
chù chù zhí jīng jí。
huáng tiān yuǎn bù wén,
chóu mèn tián xiōng yì。
cán chuǎn tǎng jǐu yán,
jīn yì fěi chóu xī。
qú kúi wèi tiǎn chú,
mò zuò cháng tài xī。
《为苗民所苦歌六十韵》 作者简介
舒頔(dí)(一三○四~一三七七),字道原,绩溪,(今属安徽省)人。擅长隶书,博学广闻。曾任台州学正,后时艰不仕,隐居山中。入朝屡召不出,洪武十年(一三七七)终老于家。归隐时曾结庐为读书舍,其书斋取名“贞素斋”。著有《贞素斋集》、《北庄遗稿》等。《新元史》有传。