sòng dà zhāng xú bó shì huán qián táng yǐ kè lù qīng shān wài wǔ zì wèi yùn fù shī wǔ shǒu qí yī
bái fā chū dū chéng,
qīng shān yǐn gūi cè。
liáng fēng jiāng shàng qīu,
liáng tāo hǎi mén xī。
lǎo jì yàn cháng tú,
juàn niǎo sī liàn hé。
fú róng bái lù líng,
chóu chàng yuǎn xíng kè。
(1317—1391)明僧。浙江临海人,俗姓周,字季潭,名所居室为全室。洪武中诏致有学行高僧,首应诏至,奏对称旨。诏笺释《心经》、《金刚经》、《楞伽》,曾奉使西域。深究胡惟庸案时,曾遭株连,太祖命免死。后在江浦石佛寺圆寂。有《全室集》。