“波涛含润色”这段文字出自哪里?

上一句:苔藓滋古纹

“波涛含润色”出自明代诗人释宗泐的诗句: 《分题龙宫宝石送陈庭学之官成都》

下一句:骊珠化海榴

fēn tí lóng gōng bǎo shí sòng chén tíng xué zhī guān chéng dū
chéng dū shān shǔi qū,
lóng gōng yí bǎo shí。
tái xiǎn zī gǔ wén,
bō tāo hán rùn sè。
lí zhū huà hǎi líu,
shén biàn ān kě cè。
xiǎng dāng tīng jīng shí,
yún hán yè táng jì。
shǔ zhōng tiān xià xiǎn,
bīng gē lv̌ chōng chì。
chéng guō sūi yǐ fēi,
cǐ shí shàng rú xī。
jīng huá sùi jiāng lán,
wàn lǐ sòng xíng kè。
shí qīng wèi fǔ jiān,
sōu qí fǔ chén jī。
píng shēng dú wǎng yuàn,
cuō shé tóu bàn bái。
chàng wàng xī nán tiān,
kōng cán yuǎn fēi yì。

释宗泐

(1317—1391)明僧。浙江临海人,俗姓周,字季潭,名所居室为全室。洪武中诏致有学行高僧,首应诏至,奏对称旨。诏笺释《心经》、《金刚经》、《楞伽》,曾奉使西域。深究胡惟庸案时,曾遭株连,太祖命免死。后在江浦石佛寺圆寂。有《全室集》。

Processed in 0.408362 Second , 221 querys.