"任满身、露湿东风" 诗句出自宋代诗人施岳《曲游春·画舸西泠落》
《曲游春·画舸西泠落》 拼音标注
qū yóu chūn · huà gě xī líng luò
huà gě xī líng luò,
zhān lǐu yīn huā yǐng,
fāng yì rú zhī。
xiǎo jí chōng bō,
dù qú chén shàn dǐ,
fěn xiāng lián xì。
àn zhuǎn xié yáng gé。
yòu guò jǐn 、 bié chuán xiāo dí。
bàng duàn qiáo 、 cùi rào hóng wéi,
xiāng dùi bàn gāo qíng sè。
qǐng kè。
qiān shān mù bì。
xiàng gū jǐu lóu qián,
yóu xì jīn lè。
chéng yuè gūi lái,
zhèng lí huā yè gǎo,
hǎi táng yān mù。
yuàn yǔ míng hán shí。
zùi zhà xǐng 、 yī tíng chūn jì。
rèn mǎn shēn 、 lù shī dōng fēng,
yù mián wèi dé 。
《曲游春·画舸西泠落》 作者简介
施岳(约1247年前后在世),字仲山,号梅川,吴人。生卒年均不详,约宋理宗淳佑中前后在世。精于音律。卒,杨缵为树梅作亭,薛梦珪为作墓志,李彭老书,周密题,葬于西湖虎头岩下。可见他在当时是很受文人推重的。但他生平的事迹已经不可考。岳因通音律,故作词声元舛误;又因多读唐诗,故词语多雅淡。所作今仅见存于绝妙好词中的六首。