"重重无尽" 诗句出自宋代诗人释士圭《偈十六首 其十一》
《偈十六首 其十一》 拼音标注
jié shí lìu shǒu qí shí yī
chén róng fǎ jiè,
niàn jǐn pí lú。
qiān yǎn dùn kāi,
xiān chén bù lì。
yóu xì bǎo míng kōng hǎi,
chāo yuè pú tí jué cháng。
shàn cái rù lóu gé zhī mén,
zhòng zhòng wú jǐn。
jū shì gōng pú sāi zhī zhuàn,
zhǒng zhǒng zhuāng yán。
yǐ shàng miào yǐn shí gōng yǎng wèi fǎ mén,
yǐ guǎng dà yuàn xīn zǒng chí wèi fó shì。
yī yī shè rù,
yī yī jiāo cān。
yī yī yuán róng,
yī yī zhōu biàn。
lǐ shì píng děng,
zhēn sú hùn róng。
fán shèng tóng yuán,
yīn guǒ bù èr。
zhí dé wén shū qí shī zǐ,
rù pǔ xián bí kǒng lǐ cáng shēn。
pǔ xián qí xiàng wáng,
rù wén shū yǎn jīng lǐ kē shùi。
shì jiā mí lè,
yǎn ěr tōu líng。
shì zhì guān yīn,
bào zāng jiào qū。
《偈十六首 其十一》 作者简介
释士圭(一○八三~一一四六),号竹庵,俗姓史,成都(今属四川)人。十三岁求为僧,初依成都大慈寺宗雅,后南游谒诸尊宿,师龙门佛眼清远。徽宗政和末,出世和州天宁寺。高宗绍兴间奉诏开山雁荡能仁。十五年(一一四五),住温州龙翔寺。十六年卒,年六十四。为南岳下十五世,龙门佛眼清远禅师法嗣。《嘉泰普灯录》卷一六、《五灯会元》卷二○有传。 释士圭诗,据《续古尊宿语要》、《嘉泰普灯录》等书所录,编为一卷。