"长听哀笳吹汉曲" 诗句出自明代诗人释今严《残冬归宗阅毗尼忆阿公时阿公出沈阳之千山 其二》
cán dōng gūi zōng yuè pí ní yì ā gōng shí ā gōng chū shěn yáng zhī qiān shān qí èr
yòu féng sùi wǎn kè xīn liáng,
bìng gǔ yáo lián wàn lǐ qíng。
cháng tīng āi jiā chūi hàn qū,
jī kàn biān yuè zhào qín chéng。
shān zhōng bó xuě nán wèi fù,
sāi wài zhòng qíu shàng yàn qīng。
fāng cǎo lv̀ shí xiāng yì fǒu,
jiāng nán èr yuè hǎo yīng shēng。
今严(?──一六五八?),字足两。顺德人。俗姓罗,原名殿式,字君奭。诸生。弱冠从天然禅师求生死大事,明桂王永历三年(一六四九)脱白受具。十二年(一六五八)奉命往嘉兴请藏,还至归宗,阅大藏一周,遭岁俭,日止一糜,研览不辍。病还雷峰,爱栖贤山水之胜,扶病强行。居无何,竟以宿疾蜕于五乳峰静室。著有《西窗遗稿》一卷,《秋怀》、《百合》诸诗。清光绪《广州府志》卷一四一有传。