"爱日轻融" 诗句出自宋代诗人史浩《满庭芳(立春词,时方狱空)》
《满庭芳(立春词,时方狱空)》 拼音标注
mǎn tíng fāng ( lì chūn cí,shí fāng yù kōng )
ài rì qīng róng,
yīn yún chū liàn,
yī fān xuě yì lán shān。
lǐu yáo jīn lv̌,
méi zhàn wǔ sāi hán。
zhī shì dōng huáng cùi bǎo,
fēi xīng hàn 、 lái zhǐ rén jiān。
kāi xīn yàn,
shēng gē dòu xiǎo,
hé qì mǎn chén huán。
fēng guāng,
piān shùn shǔi,
xián hóu zhèng měi,
táng yìn duō huān。
gèng yuán fēi cǎo jū,
mù suǒ cháng xián。
xīu xiàng jīn zhāo xī zùi,
hóng zhuāng yìng 、 qún yù túi shān。
xiāng jiāng jiàn,
yí chūn tiē zǐ,
qīng yè xiě jīn luán。
《满庭芳(立春词,时方狱空)》 作者简介
史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。