“相将见”这段文字出自哪里?

上一句:谁云道、乐事难并

“相将见”出自宋代诗人史浩的诗句: 《满庭芳(叔父庆宅并章服代作)》

下一句:飞凫过阙

mǎn tíng fāng ( shū fù qìng zhái bìng zhāng fú dài zuò )
hōng jǐn huā dī,
pū mián lǐu xiàng,
xiǎo lái gāo yǔ chū qíng。
xiàng táng chū jiàn,
bì zhǎo yìng zhū yíng。
zùi hǎo fú róng xìu rù,
jiāo hūi chǎng 、 kǒng què jīn píng。
nà kān gèng,
huá jū mǎn zuò,
hé qì dòng huān shēng。
bīng qīng。
zhēn měi xíng,
táng yīn shàn zhèng,
huái shì gāo míng。
jīn zhāo xiāo shòu dé,
qiàn fú guāng róng。
kuàng shì qí méi bìng shòu,
shúi yún dào 、 lè shì nán bìng。
xiāng jiāng jiàn,
fēi fú guò què,
chú mù xià tóng tíng。

史浩

  史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。

Processed in 0.132540 Second , 221 querys.