“含笑嘱芳筵”这段文字出自哪里?

上一句:却自有、箫韶随步

“含笑嘱芳筵”出自宋代诗人史浩的诗句: 《太清舞》

下一句:后会须来赴

"含笑嘱芳筵" 诗句出自宋代诗人史浩《太清舞》

天门阙锁烟萝
琼室瑶台瑞气多
欲室仙凡光景异欢谣须听太平歌
花心念:伏以兽炉缥缈喷祥烟玳席荧煌开邃幄
谛视人间之景物何殊洞府之风光
恭惟衮绣主人簪缨贵客
或碧瞳漆发或绿鬓童颜
雄辩风生英姿玉立
曾向蕊宫贝阙为逍遥游:俱膺丹篆玉书作神仙伴
故今此会式契前踪
但儿等偶到尘寰欣逢雅宴;欲陈末艺上助清欢
未敢自专伏候处分
竹竿问念:既有清歌妙舞何不献呈
花心答念:旧乐何在
竹竿子问念:一部俨然
花心答念:再韵前来
念了后行吹太清众舞讫,众唱: 武陵自古神仙府。
有渔人迷路
洞户迸寒泉泛桃花容与
寻花迤逦见灵光舍扁舟、飘然入去
注目渺红霞有人家无数
唱了后行吹太清歌,众舞舞讫,花心唱: 须臾却有人相顾。
把肴浆来聚
礼数既雍容更衣冠淳古
渔人方问此何乡众颦眉、皆能深诉
元是避嬴秦共携家来住
唱了后行吹太清歌,众舞换坐,当花心一人唱: 当时脱得长城苦。
但熙熙朝暮
上帝锡长生任跳丸乌兔
种桃千万已成阴望家乡、杳然何处
从此与凡人隔云霄烟雨
唱了后行吹太清歌,众舞换坐,当花心一人唱: 渔舟之子来何所。
尽相猜相语
夜宿玉堂空见火轮飞舞
凡心有虑尚依然复归指、维舟沙浦
回首已茫茫叹愚迷不悟
唱了后行吹太清歌,众舞换坐,当花心一人唱: 我今来访烟霞侣。
沸华堂箫鼓
疑是奏钧天宴瑶池金母
却将桃种散阶除俾华实、须看三度
方记古人言信有缘相遇
唱了后行吹太清歌,众舞换坐,当花心一人唱: 云軿羽巾宪仙风举。
指丹霄烟雾
行作玉京朝趁两班鹓鹭
玲珑环佩拥霓裳却自有、箫韶随步
含笑嘱芳筵后会须来赴
唱了后行吹太清歌,众舞舞讫竹竿子念:欣听嘉音备详仙迹
固知玉步欲返云程
宜少驻于香车伫再闻于雅咏
念了花心念:但儿等暂离仙岛来止洞天
属当嘉节之临行有清都之觐
芝华羽葆已杂B241于青冥;玉女仙童正逢迎于黄道
既承嘉命聊具新篇
篇曰:仙家日月如天远人世光阴若电飞
绝唱已闻惊列坐他年同步太清归
念了,众唱破子: 游尘世、到仙乡。
喜君王
跻治虞唐
文德格遐荒
四裔尽来王
干戈偃息岁丰穰
三万里农桑
归去告穹苍
锡圣寿无疆
唱了后行吹步虚子四人舞上劝心酒花心复劝
劝讫众舞列作一字行。
竹竿子念遣队:仙音缥缈丽句清新
既归美于皇家复激昂于坐客
桃源归路鹤驭迎风
抃手阶前相将好去
念了后行吹步虚子出场

《太清舞》 拼音标注

tài qīng wǔ
tiān mén què suǒ yān luó。
qióng shì yáo tái rùi qì duō。
yù shì xiān fán guāng jǐng yì,
huān yáo xū tīng tài píng gē。
huā xīn niàn : fú yǐ shòu lú piǎo miǎo pēn xiáng yān,
dài xí yíng huáng kāi sùi wò。
dì shì rén jiān zhī jǐng wù,
hé shū dòng fǔ zhī fēng guāng。
gōng wéi gǔn xìu zhǔ rén,
zān yīng gùi kè。
huò bì tóng qī fā,
huò lv̀ bìn tóng yán。
xióng biàn fēng shēng,
yīng zī yù lì。
céng xiàng rǔi gōng bèi què,
wèi xiāo yáo yóu : jù yīng dān zhuàn yù shū,
zuò shén xiān bàn。
gù jīn cǐ hùi,
shì qì qián zōng。
dàn ér děng ǒu dào chén huán,
xīn féng yǎ yàn ; yù chén mò yì,
shàng zhù qīng huān。
wèi gǎn zì zhuān,
fú hòu chù fēn。
zhú gān wèn,
niàn : jì yǒu qīng gē miào wǔ,
hé bù xiàn chéng。
huā xīn dá,
niàn : jìu lè hé zài。
zhú gān zǐ wèn,
niàn : yī bù yǎn rán。
huā xīn dá,
niàn : zài yùn qián lái。
niàn le,
hòu xíng chūi tài qīng,
zhòng wǔ qì,
zhòng chàng : wǔ líng zì gǔ shén xiān fǔ。
yǒu yú rén mí lù。
dòng hù bèng hán quán,
fàn táo huā róng yǔ。
xún huā yǐ lǐ jiàn líng guāng,
shè biǎn zhōu 、 piāo rán rù qù。
zhù mù miǎo hóng xiá,
yǒu rén jiā wú shù。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
wǔ qì,
huā xīn chàng : xū yú què yǒu rén xiāng gù。
bǎ yáo jiāng lái jù。
lǐ shù jì yōng róng,
gèng yī guān chún gǔ。
yú rén fāng wèn cǐ hé xiāng,
zhòng pín méi 、 jiē néng shēn sù。
yuán shì bì yíng qín,
gòng xié jiā lái zhù。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
huàn zuò,
dāng huā xīn yī rén chàng : dāng shí tuō dé cháng chéng kǔ。
dàn xī xī zhāo mù。
shàng dì xí cháng shēng,
rèn tiào wán wū tù。
zhǒng táo qiān wàn yǐ chéng yīn,
wàng jiā xiāng 、 yǎo rán hé chù。
cóng cǐ yǔ fán rén,
gé yún xiāo yān yǔ。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
huàn zuò,
dāng huā xīn yī rén chàng : yú zhōu zhī zǐ lái hé suǒ。
jǐn xiāng cāi xiāng yǔ。
yè sù yù táng kōng,
jiàn huǒ lún fēi wǔ。
fán xīn yǒu lv̀ shàng yī rán,
fù gūi zhǐ 、 wéi zhōu shā pǔ。
húi shǒu yǐ máng máng,
tàn yú mí bù wù。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
huàn zuò,
dāng huā xīn yī rén chàng : wǒ jīn lái fǎng yān xiá lv̌。
fèi huá táng xiāo gǔ。
yí shì zòu jūn tiān,
yàn yáo chí jīn mǔ。
què jiāng táo zhǒng sàn jiē chú,
bǐ huá shí 、 xū kàn sān dù。
fāng jì gǔ rén yán,
xìn yǒu yuán xiāng yù。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
huàn zuò,
dāng huā xīn yī rén chàng : yún píng yǔ jīn xiàn xiān fēng jǔ。
zhǐ dān xiāo yān wù。
xíng zuò yù jīng zhāo,
chèn liǎng bān yuān lù。
líng lóng huán pèi yǒng ní cháng,
què zì yǒu 、 xiāo sháo súi bù。
hán xiào zhǔ fāng yán,
hòu hùi xū lái fù。
chàng le,
hòu xíng chūi tài qīng gē,
zhòng wǔ,
wǔ qì,
zhú gān zǐ niàn : xīn tīng jiā yīn,
bèi xiáng xiān jī。
gù zhī yù bù,
yù fǎn yún chéng。
yí shǎo zhù yú xiāng chē,
zhù zài wén yú yǎ yǒng。
niàn le,
huā xīn niàn : dàn ér děng zàn lí xiān dǎo,
lái zhǐ dòng tiān。
shǔ dāng jiā jié zhī lín,
xíng yǒu qīng dū zhī jǐn。
zhī huá yǔ bǎo,
yǐ zá B 2 4 1 yú qīng míng ; yù nv̌ xiān tóng,
zhèng féng yíng yú huáng dào。
jì chéng jiā mìng,
liáo jù xīn piān。
piān yuē : xiān jiā rì yuè rú tiān yuǎn,
rén shì guāng yīn ruò diàn fēi。
jué chàng yǐ wén liáng liè zuò,
tā nián tóng bù tài qīng gūi。
niàn le,
zhòng chàng pò zǐ : yóu chén shì 、 dào xiān xiāng。
xǐ jūn wáng。
jī zhì yú táng。
wén dé gé xiá huāng。
sì yì jǐn lái wáng。
gān gē yǎn xī sùi fēng ráng。
sān wàn lǐ nóng sāng。
gūi qù gào qióng cāng。
xí shèng shòu wú jiāng。
chàng le,
hòu xíng chūi bù xū zǐ,
sì rén wǔ shàng,
quàn xīn jǐu,
huā xīn fù quàn。
quàn qì,
zhòng wǔ liè zuò yī zì xíng。
zhú gān zǐ niàn qiǎn dùi : xiān yīn piǎo miǎo,
lì jù qīng xīn。
jì gūi měi yú huáng jiā,
fù jī áng yú zuò kè。
táo yuán gūi lù,
hè yù yíng fēng。
biàn shǒu jiē qián,
xiāng jiāng hǎo qù。
niàn le,
hòu xíng chūi bù xū zǐ,
chū cháng。

《太清舞》 作者简介

史浩

  史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。

Processed in 0.102746 Second , 221 querys.