"梦蝶徒劳" 诗句出自宋代诗人史浩《念奴娇(亲情拾得一婢,名念奴,雪中来归)》
niàn nú jiāo ( qīn qíng shí dé yī bì,míng niàn nú,xuě zhōng lái gūi )
zhī tóu bèi lěi,
tùn hóng xiāo wēi lù,
jiāng nán chūn sè。
duō xiè dōng fēng chūi bàn duǒ,
lái rù sāo rén yáo xí。
fěn liǎn qīng hóng,
fāng xīn xīu tǔ,
bié yǒu zhēn xiāo xī。
zhuāng tái lián juàn,
shòu yáng zhù yì líu dé。
hǎo shì xuě mǎn qún shān,
yù xiān pín niǎn,
fàn qīng bō wén nì。
shēn yuàn xiāng féng rén jǐn dào,
biāo gé dū cóng tiān xí。
mèng dié tú láo,
shuāng qín xīu dù,
zhēng nài yī lián xī。
gāo lóu shúi yǐ,
jì yán xīu wèi héng dí。
史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。