"人品秀拔高摩云" 诗句出自宋代诗人释德洪《次韵彭子长刘园见花》
《次韵彭子长刘园见花》 拼音标注
cì yùn péng zǐ cháng líu yuán jiàn huā
wǒ xī hǎi shān dù hán shí,
sūi yǒu huā kàn fēi gù yuán。
jīn nián hán shí huā yòu jiàn,
yǐ zài gù yuán yí mèng hún。
xū xián sāng qì niàn qián tòng,
zhàng miàn gǎn cí zēng tuò hén。
cǐ shēng líu luò zuò kuàng dá,
wǎn hǔi tǎn lv̀ jiā xīn qín。
jué chéng lǎo zǐ tiān qǐ wǒ,
rén pǐn xìu bá gāo mó yún。
dìng yìng fēn shēn zài jiàng què,
xiǎng jiàn pèi dāng qún zhé xūn。
jūn kàn hàn mò tǔ xìu jù,
lv̀ yáng chūn zhòng hán zhāo tūn。
xìu zhōng gōng míng wèi xiá tàn,
qiě fù xíng lè zhūi yōu xīn。
lòu bāng hū jiàn luò yáng miàn,
wèi shúi fú tóu qīng lù fān。
cán chūn fēng rì tài chún yàn,
fā zhuāng chū bà zhēng yíng mén。
fēng jī rěn diào tà sǔi yì,
xiào wō shàng chū hóng zhāo wēn。
zhé xiān diǎn bǐ fēng yǔ jí,
shǎo líng yǎn hán yān wù hūn。
gōng dú yù zhī yī xì ěr,
níng yòng jiě yǔ fāng zuǒ zūn。
yè shēn bǐng zhú huā bù shùi,
yǐn dào luò yuè kūi jīn pén。
qíng zhōng ěr rè yì yī zhé,
fù shī rào zhǐ fēng léi bēn。
shī chéng wǒ dú zhé qǐ wǔ,
zì wàng shǒu tū yī xiè pàn。
líng rán yù fēng yù xiān qù,
yǐn shǒu biàn jué tiān kě mén。
gūi lái jiāng wò shù wū jiǎo,
wàn xiàng kùn dùn tiān bù yán。
《次韵彭子长刘园见花》 作者简介
年十四,父母双亡,依三峰靘禅师为童子。哲宗元祐四年(1089),试经於东京天王寺,冒惠洪名得度为僧。四年后南归,依真净禅师於庐山归宗寺,随真净迁洪州石门。二十九岁始,游方东吴、衡山、金陵等地,住金陵清凉寺。冒名剃度事发,入狱一年,勒令返俗。后至东京,入丞相张商英、枢密郭天信门下,再得度,赐名宝觉圆明禅师。徽宗政和元年(1111),张、郭贬黜,亦受牵连,发配朱崖军(今海南三亚)。三年,得释。四年,返筠州,馆於荷塘寺。后又被诬以张怀素党系南昌狱百馀日,遇赦,归湘上南台。高宗建炎二年卒,年五十八。