"傍雅亭幽榭" 诗句出自宋代诗人张炎《霜叶飞(悼澄江吴立斋南塘、不碍、云山,皆其亭名)》
shuāng yè fēi ( dào chéng jiāng wú lì zhāi nán táng 、 bù ài 、 yún shān,jiē qí tíng míng )
gù yuán kōng yǎo。
shuāng fēng jìng 、 nán táng chūi duàn yáo cǎo。
yǐ wú qīng qì ài yún shān,
nài cǐ shí huái bào。
shàng jì dé 、 xīu mén fù xiǎo。
dù líng huā zhú gūi lái zǎo。
bàng yǎ tíng yōu xiè,
guàn kuǎn yǔ yīng yóu,
hǎo huái wú xiàn huān xiào。
bù jiàn huàn yǔ yí shāng,
xìng liáng chén yuǎn,
kě lián dū fù cán zhào。
zuò zhōng qì xià zùi shúi duō,
tàn shǎng yīn rén shǎo。
chàng yī yè 、 méi huā dùn lǎo。
jīn nián yīn shén wú shī dào。
dài huàn qǐ qīng hún □,
shuō yǔ qī liáng,
dìng yìng chóu le。
张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。