"芳馥满怀君自知" 诗句出自宋代诗人释道潜《寄题济源令杨君兰轩》
《寄题济源令杨君兰轩》 拼音标注
jì tí jì yuán lìng yáng jūn lán xuān
xī rén mù yī lán,
pèi fú bǐ xīu jié。
wǎng wǎng zú sùi bǐ,
shān zhōng xíng cǎi duó。
xū zāi xī rén qù yǐ jǐu,
cǐ huā qiáo cùi jīn shúi zhé。
jì yuán cháng guān zhēn hǎo gǔ,
wáng wū tiān tán chí yuǎn bù。
yáng yá yuè kū dé fāng cóng,
mǎn wò gūi lái kuā suǒ yù。
jìng sǎo yōu xuān zhí xiǎn chí,
zǐ jīng lv̀ yè nòng qí zī。
shū lián fēng ruǎn rì huá bó,
fāng fù mǎn huái jūn zì zhī。
《寄题济源令杨君兰轩》 作者简介
释道潜,本名昙潜,号参寥子,赐号妙总大师。俗姓王,钱塘(今浙江杭州)人(《续骫骳说》)。一说姓何,于潜(今浙江临安西南)人(《咸淳临安志》卷七○)。幼即出家力僧,能文章,尤喜力诗。与苏轼、秦观友善,常有倡和。哲宗绍圣间,苏轼贬海南,道潜亦因诗获罪,责令还俗。徽宗建中靖国元年(一一○一),曾肇力之辩解,复力僧。崇宁末归老江湖。其徒法颖编有《参寥子诗集》十二卷,行于世。