“朴散人道立”这段文字出自哪里?

上一句:安得意都忘

“朴散人道立”出自宋代诗人邵雍的诗句: 《书皇极经世后》

下一句:法始乎羲皇

shū huáng jí jīng shì hòu
pò sàn rén dào lì,
fǎ shǐ hū xī huáng。
sùi yuè yì qiān gé,
shū chuán nán kǎo xiáng。
èr dì qǐ shàn ràng,
sān wáng zhèng jì gāng。
wǔ bó zhàng xíng shèng,
qī guó zhēng qiáng liáng。
liǎng hàn xiāng lóng fèng,
sān fēn zǒu hǔ láng。
xī jìn shàn fēng líu,
qún xiōng lái běi huāng。
dōng jìn shì qīng fēn,
chuán xīn sòng qí liáng。
dài chén bù zú suàn,
jiāng biǎo chéng bēi shāng。
hòu wèi chéng jìn bì,
sǎo chú jī xiǎo kāng。
qiān luò wèi shén jǐu,
xuán wén dōng xī jiāng。
běi qí jǔ jué huǒ,
hòu zhōu chí xīng guāng。
súi néng yī tǒng zhī,
jià fú yú jù táng。
wǔ dài rú chuán shè,
tiān xià tú rǎo ràng。
bù yǒu zhēn zhǔ chū,
hé yóu diàn zhōng yāng。
yī wàn shí qū zì,
sì qiān nián xīng wáng。
wǔ bǎi zhǔ zhào wèi,
qī shí guó kāi jiāng。
huò hùn tóng lìu hé,
huò kòng zhì yī fāng。
huò chuàng yè xiān hòu。
huò chúi zuò duǎn cháng。
huò fèn yú jiāng zhùi,
huò fèn yú yǐ chāng。
huò zāi xīng wú wàng,
huò fú hùi bù xiáng。
huò huàn shēng fán píng,
huò nán qǐ xiāo qiáng。
huò bìng yóu chún chǐ,
huò jí jí gāo huāng。
tán xiào méng shì duān,
jǐu shí kāi zhàn cháng。
qíng yù zhī yī fā,
lì hài zhī xiāng qiāng。
jù lì zì zhī shì,
wú yá lí huò yāng。
shān chuān cái biǎo lǐ,
qīu lǒng yòu huāng liáng。
jīng jí chú nán jǐn,
zhī lán zhǒng wèi fāng。
lóng shé zǒu píng dì,
yù shí sùi kūn gǎng。
shàn shè chēng zhōu kǒng,
néng qí shì lǎo zhuāng,
nài hé yán yǐ bìng,
ān dé yì dū wàng 。

邵雍

  邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。

Processed in 0.167639 Second , 221 querys.