"人语不自闻" 诗句出自唐代诗人戴叔伦《下鼻亭泷行八十里聊状艰险,寄青苗郑副端朔阳》
xià bí tíng lóng xíng bā shí lǐ liáo zhuàng jiān xiǎn,jì qīng miáo zhèng fù duān shuò yáng
lóng shǔi tiān jì lái,
bí shān dì zhōng chè。
pán wō jī shí chù,
dié līu jiē qiān chǐ。
zhí xiě juàn shěn shā,
liáng fān chōng jué bì。
cóng cóng zhèn yá gǔ,
xiōng xiōng jìng zhāo xī。
rén yǔ bù zì wén,
rì guāng luàn xiāng shè。
yǐ zhōu shǐ yáo yàng,
jǔ zhuō xuán bēn jī。
jì xià tóng jiàn líng,
bàn kōng fāng bì shí。
qián wēi kǔ wèi jǐn,
hòu xiǎn hé qí pò。
shū shǎn jí fēng léi,
cāng huáng dàng hún pò。
yīn súi fú líu chū,
hū yǔ tiào bō gé。
yuǎn xiǎng yù húi xuān,
qǐ zī huán fàn nì . yún yá duō hòu guǎn,
nǔ lì qín dēng lì。
戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。