"莫或爽时刻" 诗句出自明代诗人湛若水《观清溪灵泉书院刻崖石》
《观清溪灵泉书院刻崖石》 拼音标注
guān qīng xī líng quán shū yuàn kè yá shí
mù bó qīng xī wēi,
zhāo dēng fèng huáng tái。
fèng huáng qù qiān zài,
yí tái shàng cūi wéi。
jiān yú xiàng míng shān,
chūn shān huā làn rán。
rú jǐn píng zā dì,
rú jiàn jǐ chā tiān。
shàng shān mì líng quán,
líng quán yǒu rú shén。
wǒ dào quán shū lái,
chǎn bǐ yú zào yán。
cǐ quán yìng cháo xì,
mò huò shuǎng shí kè。
qí dòng ruò léi yīn,
qí zhǐ ruò lóng zhí。
ài quán zhě huáng shēng,
kāi wǒ gān quán tíng。
gān quán yǔ líng quán,
tóng yǐ tiān yī qīng。
líu shī kè quán shàng,
qīng zhě lái zhuó yīng,
yú quán hé sǔn zēng。
《观清溪灵泉书院刻崖石》 作者简介
(1466—1560)广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。