"奇葩吐清妍" 诗句出自明代诗人湛若水《甲戍正月十七日潘仲鲁黄门诸友游金华双龙赤松诸洞二首 其二》
jiǎ shù zhèng yuè shí qī rì pān zhòng lǔ huáng mén zhū yǒu yóu jīn huá shuāng lóng chì sōng zhū dòng èr shǒu qí èr
kāi sùi xīn yáng hòu,
wēi xuě chū qíng tiān。
kōng tóng ǎi zhāo hūi,
shí tà shēng hán yān。
dú mù dù wēi hè,
qiān fēng gé chén huán。
xián tóng èr sān zǐ,
líng lì xún shén shān。
qún yīng bō fāng xìu,
qí pā tǔ qīng yán。
zhēn yuán yǎo hé xǔ,
rì xī dàn wàng xuán。
(1466—1560)广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。