"荒鉏净果林" 诗句出自唐代诗人杜甫《课小竖鉏斫舍北果林,枝蔓荒秽,净讫移床三首》
kè xiǎo shù chú zhuó shè běi guǒ lín,zhī màn huāng hùi,jìng qì yí chuáng sān shǒu
bìng zhěn yī máo dòng,
huāng chú jìng guǒ lín。
bèi táng zī pì yuǎn,
zài yě xīng qīng shēn。
shān zhì fáng qíu dí,
jiāng yuán yìng dú yín。
xiè yún gāo bù qù,
yǐn jī yì wú xīn。
zhòng hè shēng hán zǎo,
cháng lín juàn wù qí。
qīng chóng xuán jìu rì,
zhū guǒ luò fēng ní。
bó sú fáng rén miàn,
quán shēn xué mǎ tí。
yín shī zuò húi shǒu,
súi yì gé jīn dī。
lí ruò mén hé xiàng,
shā xū àn zhǐ cūi。
rì xié yú gèng shí,
kè sàn niǎo huán lái。
hán shǔi guāng nán dìng,
qīu shān xiǎng yì āi。
tiān yá shāo xūn hēi,
yǐ zhàng gèng péi húi。
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。