“底事东阳憔悴”这段文字出自哪里?

上一句:向玉楼、合处更销魂

“底事东阳憔悴”出自清代诗人彭孙遹的诗句: 《一萼红•咏睡鞋》

下一句:化却腰身

yī è hóng • yǒng shùi xié
shì xiāng gōu。
zhèng xūn lóng chū nuǎn,
bǎi hé rě yīn yūn。
tóng mèng xiāng wēi,
hé huān bù jiě,
tiān rán wú jī wú chén。
qiǎo zhān jǐn 、 chūn xiāo lè shì,
jiān yī jiā 、 hé chù zùi liāo rén。
xiāo zhàng dī chúi,
lán dēng xié zhào,
dōu shàng xiē gēn。
hǎo shì qīng yíng jiāo xiǎo,
zhǐ yī wān xiāng jìn,
bàn niǎn hóng fēn。
xīn yuè gōu yún,
xiān hé shū yè,
ā shúi xiāo shòu qīng fēn。
mò biàn dào 、 hún xiāo cǐ jì,
xiàng yù lóu 、 hé chù gèng xiāo hún。
dǐ shì dōng yáng qiáo cùi,
huà què yāo shēn。

彭孙遹

  彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。

Processed in 0.323524 Second , 221 querys.