"潘郎绿鬓" 诗句出自清代诗人彭孙遹《二郎神•忆富春旧游》
《二郎神•忆富春旧游》 拼音标注
èr láng shén • yì fù chūn jìu yóu
fù chūn qī lǐ,
shǔi tuō lán 、 yóu lín kān shù。
kàn lái wǎng yún fān,
qiǎn shēn shā shí,
miǎo miǎo qīng xī yú pǔ。
nán běi fēng tóu dēng lín yuǎn,
wàng bù jǐn 、 xié yáng shū shù。
chàng xīng zǐ tái kōng,
tóng jūn pèi lěng,
jìu yóu hé chù。
jī lv̌。
yòu jīng jī dù,
tā xiāng hán shǔ。
zì sháo yào huā cán,
yīng táo mèng xǐng,
cháng duàn jǐn xié yī fù。
xiè kè cāng zhōu,
pān láng lv̀ bìn。
xīn jī yóu rán zhāo mù。
suàn zhǐ yǒu 、 shān zhōng míng yuè jiāng shàng qīng fēng rú gù。
《二郎神•忆富春旧游》 作者简介
彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。