"尽疏狂" 诗句出自清代诗人彭孙遹《春从天上来•孙介夫索句题照赠此篇》
《春从天上来•孙介夫索句题照赠此篇》 拼音标注
chūn cóng tiān shàng lái • sūn jiè fū suǒ jù tí zhào zèng cǐ piān
nián shǎo sūn láng。
suàn cái dì fēng líu,
hé ràng yī xíng。
sī qīng líng yǔ,
bǐ xié qīu shuāng。
jiā jù tí biàn wú chāng。
sì fāng zǐ dāng rì,
bò qí lín 、 gāo yàn xiān xiāng。
zòu xīn cí,
yǒu tíng yún zhī gài,
gé shǔi sōng huáng。
gèng ráo dà qiáo guó sè,
yǎn má gū yù nv̌,
lú pàn qīng yáng。
diàn cùi qīng fēi,
qún bō xiǎo zhòu,
rén qián wēi yè ní cháng。
pěng líu xiá yī zhuó,
qíng lái wèi 、 jǐn zuò shā táng。
jǐn shū kuáng。
rèn hóng chén rén shì,
dàn zhǐ cāng sāng。
《春从天上来•孙介夫索句题照赠此篇》 作者简介
彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。