"梁鸿庑下" 诗句出自清代诗人彭孙遹《瑞鹤仙•题袁氏园亭》
《瑞鹤仙•题袁氏园亭》 拼音标注
rùi hè xiān • tí yuán shì yuán tíng
xié lái yī piàn shí。
zhí yā dǎo 、 jiāng shàng sān shān wú sè。
dǎo yuán kān yǒng rì。
yǒu cùi gān xiāo sēn,
míng gān xiān bì。
tóng yīn zhú shí。
kàn lián piān 、 yuān chú jiē yì。
wèn hé rén 、 lǐng xìu yān xiá,
shēn shì dōng wú juàn kè。
yóu yì。
liáng hóng wǔ xià,
méi fú mén qián,
jìu céng xiāng shì。
zhòng féng cǐ dì,
tóng fǎng qióng huā xiāo xī。
dài cū chóu hūn jià,
yuǎn xún qín xiàng,
wǔ yuè ān pái yóu jī。
jì tā nián 、 xíng yào gūi lái,
lóng lín qiān chǐ。
《瑞鹤仙•题袁氏园亭》 作者简介
彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。