"自怜翻自喜" 诗句出自清代诗人彭孙遹《花犯•梅花和清真韵》
《花犯•梅花和清真韵》 拼音标注
huā fàn • méi huā hé qīng zhēn yùn
bàng shū lí,
héng xié jī shù,
ráo lín xià fēng wèi。
yān rán yī xiào,
zǎo yǎn què sān qiān,
gōng zhōng jiā lì。
yíng yíng xiān mèi shúi tóng yǐ。
zì lián fān zì xǐ。
zhèng xuě mǎn 、 shān zhōng wú lù,
sù é hán yǒng bèi。
jī rì xiǎo chuāng shì dōng fēng,
wèi sī jūn cháng shì 、 fěn qiáo zhī cùi。
chūn chóu níng,
shí shí yǒu,
àn xiāng piāo zhùi。
kě xī yī zhī líng luò yě,
kōng zì fù 、 zhāo hún fāng jìng lǐ。
jì dāng rì 、 mèng zhōng xiāng yù,
yuè míng tiān sì shǔi。
《花犯•梅花和清真韵》 作者简介
彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。