zèng hé bò qiáo nián xiōng jī biǎo rù hè èr shǒu。míng mèng lún qí èr
shú jǐng kāi yuán dàn,
xiáng guāng hù yù chén。
bì chí qiān zhàng xiǎo,
hǎi yǔ wàn nián chūn。
jìu ài wéi jīn jiàn,
gū zhōng yǒu jí chén。
lú yān húi hé chù,
xǐ qì zhèng xiān xīn。
广东南海人,字振卿。嘉靖十三年举人。二十三年官应天通判,进治中,屡摄尹事,治堤筑防,平反冤狱,多有善政。迁南京刑部员外郎,进郎中,又迁曲靖知府,以老罢,年仅五十。早年从学于王守仁,讲学罗浮山,学者称弼唐先生。在官常集诸生相与讲习。后复从湛若水游。有《刑曹志》。