“白骨交衢”这段文字出自哪里?

上一句:肝脑涂地

“白骨交衢”出自魏晋诗人潘岳的诗句: 《关中诗十六章》

下一句:夫行妻寡

"白骨交衢" 诗句出自魏晋诗人潘岳《关中诗十六章》

于皇时晋受命既固
三祖在天圣皇绍祚
德博化光刑简枉错
微火不戒延我宝库
蠢尔戎狄狡焉思肆
虞我国眚窥我利器
狱牧虑殊威怀理二
将无专策兵不素肄
翘翘赵王请徒三万
朝议惟疑未逞斯愿
桓桓梁征高牙乃建
旗盖相望偏师作援
虎视眈眈威彼好畤
素甲日耀玄幕云起
谁其继之夏侯卿士
惟系惟处别营棋跱
夫岂无谋戎士承平
守有完郛战无全兵
锋交卒奔孰免孟明
悄檄秦郊告败上京
周殉师令身膏氐斧
人之云亡贞节克举
卢播违命投畀朔土
为法受恶谁谓荼苦
哀此黎元无罪无辜
肝脑涂地白骨交衢
夫行妻寡父出子孤
俾我晋民化为狄俘
乱离斯瘼日月其稔
天子是矜旰食晏寝
主忧臣劳孰不只懔
愧无献纳尸素以甚
皇赫斯怒爰整精锐
命彼上谷指日遄逝
亲奉成规棱威遐厉
首陷中亭扬声万计
兵固诡道先声后实
闻之有司以万为一
纣之不善我未之必
虚皛湳德缪彰甲吉
雍门不启陈湃危逼
观遂虎奋感恩输力
重围克解危城载色
岂曰无过功亦不测
情固万端于何不有
纷纭齐万亦孔之丑
曰纳其降曰枭其首
畴真可掩孰伪可久
既徵尔辞既蔽尔讼
当乃明实否则证空
好爵既靡显戮亦从
不见窦林伏尸汉邦
周人之诗寔曰采薇
北难猃狁西患昆夷
以古况今何足曜威
徒悯斯民我心伤悲
斯民如何荼毒于秦
师旅既加饥馑是因
疫疠淫行荆棘成榛
绛阳之粟浮于渭滨
明明天子视民如伤
申命群司保尔封疆
靡暴于众无陵于强
惴惴寡弱如熙春阳

guān zhōng shī shí lìu zhāng
yú huáng shí jìn,
shòu mìng jì gù。
sān zǔ zài tiān,
shèng huáng shào zuò。
dé bó huà guāng,
xíng jiǎn wǎng cuò。
wēi huǒ bù jiè,
yán wǒ bǎo kù。
chǔn ěr róng dí,
jiǎo yān sī sì。
yú wǒ guó shěng,
kūi wǒ lì qì。
yù mù lv̀ shū,
wēi huái lǐ èr。
jiāng wú zhuān cè,
bīng bù sù yì。
qiáo qiáo zhào wáng,
qǐng tú sān wàn。
zhāo yì wéi yí,
wèi chěng sī yuàn。
huán huán liáng zhēng,
gāo yá nǎi jiàn。
qí gài xiāng wàng,
piān shī zuò yuán。
hǔ shì dān dān,
wēi bǐ hǎo zhì。
sù jiǎ rì yào,
xuán mù yún qǐ。
shúi qí jì zhī,
xià hóu qīng shì。
wéi xì wéi chù,
bié yíng qí zhì。
fū qǐ wú móu,
róng shì chéng píng。
shǒu yǒu wán fú,
zhàn wú quán bīng。
fēng jiāo zú bēn,
shú miǎn mèng míng。
qiǎo xí qín jiāo,
gào bài shàng jīng。
zhōu xùn shī lìng,
shēn gāo dǐ fǔ。
rén zhī yún wáng,
zhēn jié kè jǔ。
lú bō wéi mìng,
tóu bì shuò tǔ。
wèi fǎ shòu è,
shúi wèi tú kǔ。
āi cǐ lí yuán,
wú zùi wú gū。
gān nǎo tú dì,
bái gǔ jiāo qú。
fū xíng qī guǎ,
fù chū zǐ gū。
bǐ wǒ jìn mín,
huà wèi dí fú。
luàn lí sī mò,
rì yuè qí rěn。
tiān zǐ shì jīn,
gàn shí yàn qǐn。
zhǔ yōu chén láo,
shú bù zhǐ lǐn。
kùi wú xiàn nà,
shī sù yǐ shén。
huáng hè sī nù,
yuán zhěng jīng rùi。
mìng bǐ shàng gǔ,
zhǐ rì chuán shì。
qīn fèng chéng gūi,
léng wēi xiá lì。
shǒu xiàn zhōng tíng,
yáng shēng wàn jì。
bīng gù gǔi dào,
xiān shēng hòu shí。
wén zhī yǒu sī,
yǐ wàn wèi yī。
zhòu zhī bù shàn,
wǒ wèi zhī bì。
xū jiǒng nǎn dé,
móu zhāng jiǎ jí。
yōng mén bù qǐ,
chén pài wēi bī。
guān sùi hǔ fèn,
gǎn ēn shū lì。
zhòng wéi kè jiě,
wēi chéng zài sè。
qǐ yuē wú guò,
gōng yì bù cè。
qíng gù wàn duān,
yú hé bù yǒu。
fēn yún qí wàn,
yì kǒng zhī chǒu。
yuē nà qí jiàng,
yuē xiāo qí shǒu。
chóu zhēn kě yǎn,
shú wěi kě jǐu。
jì zhēng ěr cí,
jì bì ěr sòng。
dāng nǎi míng shí,
fǒu zé zhèng kōng。
hǎo jué jì mǐ,
xiǎn lù yì cóng。
bù jiàn dòu lín,
fú shī hàn bāng。
zhōu rén zhī shī,
shí yuē cǎi wéi。
běi nán xiǎn yǔn,
xī huàn kūn yí。
yǐ gǔ kuàng jīn,
hé zú yào wēi。
tú mǐn sī mín,
wǒ xīn shāng bēi。
sī mín rú hé,
tú dú yú qín。
shī lv̌ jì jiā,
jī jǐn shì yīn。
yì lì yín xíng,
jīng jí chéng zhēn。
jiàng yáng zhī sù,
fú yú wèi bīn。
míng míng tiān zǐ,
shì mín rú shāng。
shēn mìng qún sī,
bǎo ěr fēng jiāng。
mǐ bào yú zhòng,
wú líng yú qiáng。
zhùi zhùi guǎ ruò,
rú xī chūn yáng。

潘岳

  潘岳(公元247年~公元300年)即潘安,西晋著名文学家。字安仁,汉族,河南荥阳中牟(今河南郑州中牟大潘庄)人,出生于河南巩县(今河南郑州巩义)。潘安之名始于杜甫《花底》诗“恐是潘安县,堪留卫玠车。”后世遂以潘安称焉。

Processed in 0.102070 Second , 215 querys.