"自古瓜儿苦后甜" 诗句出自元代诗人白朴《【中吕】阳春曲_知几知荣知》
知几知荣知辱牢缄口,谁是谁非暗点头。
诗书丛里且淹留。
闲袖手,贫煞也风流。
今朝有酒今朝醉,且尽樽前有限杯。
回头沧海又尘飞。
日月疾,白发故人稀。
不因酒困因诗困,常被吟魂恼醉魂。
四时风月一闲身。
无用人,诗酒乐天真。
张良辞汉全身计,范蠡归湖远害机。
乐山乐水总相宜。
君细推,今古几人知。
题情轻拈斑管书心中,细折银笺写恨词。
可怜不惯害相思,则被你个肯字儿,迄逗我许多时。
鬓云懒理松金凤,胭粉慷施减玉容。
伤情经岁绣帏空,心绪冗,闷倚翠屏风。
慷拈粉线闲金缕,懒酌琼浆冷玉壶。
才郎一去信音疏,长叹吁,香脸泪如珠。
从来好事天生俭,自古瓜儿苦后甜。
奶娘催逼紧拘钳,甚是严,越间阻越情忺。
笑将红袖遮银烛,不放才郎夜看书。
相偎相抱取欢娱,止不过迭应举,及第待何如。
百忙里铰甚鞋儿样,寂寞帏冷篆香。
向前搂定可赠娘,止不过赶嫁妆,误了又何妨。
《【中吕】阳春曲_知几知荣知》 拼音标注
【 zhōng lv̌ 】 yáng chūn qū _ zhī jī zhī róng zhī
zhī jī zhī róng zhī rǔ láo jiān kǒu,
shúi shì shúi fēi àn diǎn tóu。
shī shū cóng lǐ qiě yān líu。
xián xìu shǒu,
pín shā yě fēng líu。
jīn zhāo yǒu jǐu jīn zhāo zùi,
qiě jǐn zūn qián yǒu xiàn bēi。
húi tóu cāng hǎi yòu chén fēi。
rì yuè jí,
bái fā gù rén xī。
bù yīn jǐu kùn yīn shī kùn,
cháng bèi yín hún nǎo zùi hún。
sì shí fēng yuè yī xián shēn。
wú yòng rén,
shī jǐu lè tiān zhēn。
zhāng liáng cí hàn quán shēn jì,
fàn lǐ gūi hú yuǎn hài jī。
lè shān lè shǔi zǒng xiāng yí。
jūn xì tūi,
jīn gǔ jī rén zhī。
tí qíng qīng nián bān guǎn shū xīn zhōng,
xì zhé yín jiān xiě hèn cí。
kě lián bù guàn hài xiāng sī,
zé bèi nǐ gè kěn zì ér,
qì dòu wǒ xǔ duō shí。
bìn yún lǎn lǐ sōng jīn fèng,
yān fěn kāng shī jiǎn yù róng。
shāng qíng jīng sùi xìu wéi kōng,
xīn xù rǒng,
mèn yǐ cùi píng fēng。
kāng nián fěn xiàn xián jīn lv̌,
lǎn zhuó qióng jiāng lěng yù hú。
cái láng yī qù xìn yīn shū,
cháng tàn xū,
xiāng liǎn lèi rú zhū。
cóng lái hǎo shì tiān shēng jiǎn,
zì gǔ guā ér kǔ hòu tián。
nǎi niáng cūi bī jǐn jū qián,
shén shì yán,
yuè jiān zǔ yuè qíng xiān。
xiào jiāng hóng xìu zhē yín zhú,
bù fàng cái láng yè kàn shū。
xiāng wēi xiāng bào qǔ huān yú,
zhǐ bù guò dié yìng jǔ,
jí dì dài hé rú。
bǎi máng lǐ jiǎo shén xié ér yáng,
jì mò wéi lěng zhuàn xiāng。
xiàng qián lǒu dìng kě zèng niáng,
zhǐ bù guò gǎn jià zhuāng,
wù le yòu hé fáng。
《【中吕】阳春曲_知几知荣知》 作者简介
白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。