"重相和" 诗句出自明代诗人张宁《满江红·题故梧翠竹送李阳春》
《满江红·题故梧翠竹送李阳春》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · tí gù wú cùi zhú sòng lǐ yáng chūn
yī qū qīng shāng,
rén bié hòu 、 gù yuán jī dù。
xiǎng cùi zhú 、 gù wú fēng cǎi,
jìu yóu hé chù。
sān jìng xī fēng qīu gòng lǎo,
mǎn tíng shū yǔ chūn dū guò。
kàn cāng tái 、 bái shí yì huáng hūn,
chóu wú shù。
yì shān pàn,
qí quán lù。
kōng húi shǒu,
jiā qī wù。
tàn wǔ luán míng fèng,
gūi lái chí mù。
lěng dàn huán rú xī cǎo,
qī mí fān zuò jiāng dōng shù。
qiě líu tā 、 sù guǎn hòu bīng sī,
zhòng xiāng hé。
《满江红·题故梧翠竹送李阳春》 作者简介
张宁(1426—1496)字靖之,号方洲,一作芳洲,浙江海盐人,明朝中期大臣。景泰五年进士,授礼科给事中。丰采甚著,与岳正齐名,英宗尝称为“我张宁”云。成化中出知汀州,先教后刑,境内利病悉罢行之。后为大臣所忌,弃官归,公卿交荐,不起。能诗画、善书法,著有《方洲集》等。