“句从天外得”这段文字出自哪里?

上一句:初闻白雪赓

“句从天外得”出自宋代诗人慕容彦逢的诗句: 《和刘著作伟明贡院即事韵》

下一句:思与海同倾

hé líu zhù zuò wěi míng gòng yuàn jí shì yùn
zān fú qiān líng hùi,
zhāo tíng bǎi dù míng。
gūi mó zhūi gǔ zhì,
fú rùi xié yán jīng。
jǐu xù mín gē sùi,
sān jiē yè cǎi píng。
bǐng wén chēng jì jì,
lè yù yǒng jīng jīng。
jīng zhú jiàn mó jǐu,
rén cái cháng yǎng chéng。
lǐ wéi cān zhòng tīng,
wén jiàn sù qún qíng。
yù gòng guān néng lì,
lái yóu jǐn shuò shēng。
xiōng jīn qióng dǐ yùn,
tóu jiǎo jìng zhēng róng。
sù sù zhū jī duò,
xuān xuān hǔ bào zhēng。
qì chōng níu dǒu dòng,
cí gǎn gǔi shén liáng。
shōu shì yí wú wǒ,
zhàn sī jù yǒu shēng。
páo fēn chén wù wěi,
zé àn sù yún héng。
nà shì tíng chú wǎn,
chuán gūi bù wǔ qīng。
shēn sūi tóng tuō yǎng,
xīn yì lèi yáo jīng。
sān jí kàn lín huà,
qiān jīn xiǎng dì yíng。
gāo liáng sōu wèi huò,
xíng wǔ zhuó hán yīng。
qiǎo sī lián jīn zhù,
chén yán jū hǎi xíng。
zhèng mí huā jǐn luàn,
hū dǔ yù hú qīng。
ào yì kūi rú qǐn,
chún yīn fā dì jīng。
qiān dāo cán lì gē,
wǎ fǔ shī xū míng。
yǐ zòu qīng qián xuǎn,
chū wén bái xuě gēng。
jù cóng tiān wài dé,
sī yǔ hǎi tóng qīng。
xiāng dùi yī bēi jǐu,
dāng qián èr chǐ qíng。
shī tán zhān sù jiāng,
bǐ zhèn què xiāo bīng。
hán jiàn téng qīu zǐ,
shuāng zhōng jī yè kēng。
qǐng jiàng xián xǔ bì,
yǐn guò fù lián jīng。
shǔi luò yá fāng lù,
xī rán guài zì chéng。
chuān yín chóu yàn què,
lín xiào lì wú shēng。
mò nì xié xīn shǎng,
xiāng cóng yǔ yuàn bìng。
chén fēng chuán shèng yǔ,
dǐng làng yuè míng pēng。
dài bào chí xīng shǐ,
shū huái lài mò qīng。
hé dāng qǐ yú yào,
hán shí shàng líu xíng。

慕容彦逢

(1067—1117)常州宜兴人,字淑遇,一作叔遇。哲宗元祐三年进士。复中绍圣二年弘词科。累迁太学博士。徽宗朝,除秘书省校书郎,三迁至左司谏,又擢中书舍人、尚书兵部侍郎,颇受知徽宗。为蔡京排挤,出知汝州。政和元年召还,官至刑部尚书。性嗜学,博通经史诸子,词章雅丽简古,挥笔立就,一时典册,多出其手。卒谥文友。有《摛文堂集》。

Processed in 0.082993 Second , 221 querys.