wǎn xī shā ( jì qīn yǒng shuāng miào lì,shǐ lái qíu cháng duǎn jù,wèi fù )
zhé gùi gūi lái lǎn mì guān。
shí nián fēng yuè zùi jiā shān。
yǒu rén xié sè bàn qīng xián。
chǔ wǎn fēi xiāng lán jié pèi,
lán tián shēng nuǎn yù lián huán。
yǒng shū wàn juàn kàn shuāng luán。
朱敦儒 (1081-1159),字希真,洛阳人。历兵部郎中、临安府通判、秘书郎、都官员外郎、两浙东路提点刑狱,致仕,居嘉禾。绍兴二十九年(1159)卒。有词三卷,名《樵歌》。朱敦儒获得“词俊”之名,与“诗俊”陈与义等并称为“洛中八俊” (楼钥《跋朱岩壑鹤赋及送闾丘使君诗》)