"佳辰不可负" 诗句出自明代诗人罗钦顺《九日陪吴白楼陈苇川王阳明汪双溪登蒋山得依字》
jǐu rì péi wú bái lóu chén wěi chuān wáng yáng míng wāng shuāng xī dēng jiǎng shān dé yī zì
jiā chén bù kě fù,
wén hùi hé dāng xī。
liáo xié yī hú jǐu,
xiāng yǔ dēng cùi wēi。
yuán líng yù jiā qì,
gǔ miào huō zhòng fēi。
yīn yún zuò lái liàn,
cǎo lù yì yǐ xī。
yóu mù jí qiān lǐ,
liáng fēng zhèng chūi yī。
piān piān nán lái yàn,
yuǎn bì fēng shuāng wēi。
nán tǔ rén shàng něi,
hé yóu ěr jiē féi。
cháng lín yí wǎn xí,
chéng hú níng xī hūi。
tóng wèi zùi xiāng kè,
gè yǒng xīn piān gūi。
tiān yùn mǐ líu chù,
rén shì duō guāi wéi。
zhēn lè zài sān yì,
suǒ yuàn cháng xiāng yī。
(1465—1547) 明江西泰和人,字允升,号整庵。弘治六年进士。授编修,迁南京国子监司业,以实行教士。忤刘瑾,革职为民。瑾诛复官,累迁吏部右侍郎。世宗即位,擢吏部尚书,以与张璁、桂萼同朝为耻,辞归。家居二十年,潜心性理之学。初笃信佛学,后舍弃。认为博学、审问、慎思、明辨、笃行,废一不可,卒谥文庄。有《困知记》、《整庵存稿》。