"万岁声中" 诗句出自元代诗人卢挚《春从天上来 至元二十九年八月二十八日 天下》
chūn cóng tiān shàng lái zhì yuán èr shí jǐu nián bā yuè èr shí bā rì tiān xià
gū shè chéng lóng。
yǔ shǎo * xíng qīu,
jiā qì cōng cōng。
jǐu zhòng tiān shàng,
wàn sùi shēng zhōng。
xiǎng jiàn yù lì shén sōng。
gèng chuān fēi wēi bù,
qià biàn sì 、 hù wài zhāo róng。
jiàn zhāng gōng。
zhèng jī rén chàng xiǎo,
fèng chūi téng kōng。
fēng líu tài píng lǐ lè,
shì gǔ fù kāng qú,
bái sǒu huáng tóng。
shuō xiàng zhōu gōng,
shēng róng wén wù,
gē wǔ dì lì shén gōng。
xìng tiān gōng bù jìn,
rén jiān jǐu zùi dé xī fēng。
cǐ xīn tóng。
yǒu huáng hé wèi dài,
jiāng hàn zhāo zōng
卢挚(1242-1314),字处道,一字莘老;号疏斋,又号蒿翁。元代涿郡(今河北省涿县)人。至元5年(1268)进士,任过廉访使、翰林学士。诗文与刘因、姚燧齐名,世称“刘卢”、“姚卢”。与白朴、马致远、珠帘秀均有交往。散曲如今仅存小令。著有《疏斋集》(已佚)《文心选诀》《文章宗旨》,传世散曲一百二十首。有的写山林逸趣,有的写诗酒生活,而较多的是“怀古”,抒发对故国的怀念。今人有《卢疏斋集辑存》,《全元散曲》录存其小令。