"上书论古惊同俦" 诗句出自清代诗人陆世仪《送闽中林衡者游中原长歌》
石斋先生天下师,君能弱冠长揖之。
著书如风腕欲脱,吐论凿凿称雄奇。
石斋为君亦拱手,略尽形骸呼小友。
赠君药言送君诗,直欲与君分半亩。
天公天公何不仁,忠臣饿死英雄贫。
岭云如山战骨白,至今闽海飞征尘。
男儿致身苦不早,双鬓蹉跎浑欲老。
安能局促辕下驹,凤凰翱翔在苍昊。
束书蹑屩作壮游,志气直欲凌九州。
扁舟千里入吴会,上书论古惊同俦。
腐儒如予那足道,感君意气为倾倒。
挥毫赠我琅玕辞,愧乏琼瑶无以报。
君今策蹇问中原,山川漫漫道路昏。
胡琴欲碎向何处,夜半起舞心烦冤。
金陵城中王气尽,蒋山断树生芝菌。
日落江潮惨不波,维扬明月歌春蚓。
君不见昔日江东祖士雅,击楫中流泪盈把。
又不见辽东皂帽翁,语维经典甘孤穷。
丈夫处世只两途,吾子坎壈将安终。
中原人才颇不恶,风尘往往倾然诺。
昂藏七尺未长贫,暗中定可相摸索。
归来好复过桴亭,西窗剪烛开短屏。
交知四海见吾子,相对使人双眼青。
《送闽中林衡者游中原长歌》 拼音标注
sòng mǐn zhōng lín héng zhě yóu zhōng yuán cháng gē
shí zhāi xiān shēng tiān xià shī,
jūn néng ruò guān cháng yī zhī。
zhù shū rú fēng wàn yù tuō,
tǔ lùn záo záo chēng xióng qí。
shí zhāi wèi jūn yì gǒng shǒu,
lvè jǐn xíng hái hū xiǎo yǒu。
zèng jūn yào yán sòng jūn shī,
zhí yù yǔ jūn fēn bàn mǔ。
tiān gōng tiān gōng hé bù rén,
zhōng chén è sǐ yīng xióng pín。
líng yún rú shān zhàn gǔ bái,
zhì jīn mǐn hǎi fēi zhēng chén。
nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,
shuāng bìn cuō tuó hún yù lǎo。
ān néng jú cù yuán xià jū,
fèng huáng áo xiáng zài cāng hào。
shù shū niè juē zuò zhuàng yóu,
zhì qì zhí yù líng jǐu zhōu。
biǎn zhōu qiān lǐ rù wú hùi,
shàng shū lùn gǔ liáng tóng chóu。
fǔ rú rú yú nà zú dào,
gǎn jūn yì qì wèi qīng dǎo。
hūi háo zèng wǒ láng gān cí,
kùi fá qióng yáo wú yǐ bào。
jūn jīn cè jiǎn wèn zhōng yuán,
shān chuān màn màn dào lù hūn。
hú qín yù sùi xiàng hé chù,
yè bàn qǐ wǔ xīn fán yuān。
jīn líng chéng zhōng wáng qì jǐn,
jiǎng shān duàn shù shēng zhī jūn。
rì luò jiāng cháo cǎn bù bō,
wéi yáng míng yuè gē chūn yǐn。
jūn bù jiàn xī rì jiāng dōng zǔ shì yǎ,
jí jí zhōng líu lèi yíng bǎ。
yòu bù jiàn liáo dōng zào mào wēng,
yǔ wéi jīng diǎn gān gū qióng。
zhàng fū chù shì zhǐ liǎng tú,
wú zǐ kǎn lǎn jiāng ān zhōng。
zhōng yuán rén cái pǒ bù è,
fēng chén wǎng wǎng qīng rán nuò。
áng cáng qī chǐ wèi cháng pín,
àn zhōng dìng kě xiāng mō suǒ。
gūi lái hǎo fù guò fú tíng,
xī chuāng jiǎn zhú kāi duǎn píng。
jiāo zhī sì hǎi jiàn wú zǐ,
xiāng dùi shǐ rén shuāng yǎn qīng。
《送闽中林衡者游中原长歌》 作者简介
陆世仪(1611~1672)明末清初著名的理学家、文学家,被誉为江南大儒。字道威,号刚斋,晚号桴亭,别署眉史氏,江苏太仓人。明亡,隐居讲学,与陆陇其并称二陆。他一生为学不立门户,志存经世,博及天文、地理、河渠、兵法、封建、井田无所不通。其理学以经世为特色,这既是对晚明理学空疏学风的批判,也适应明清之际社会变革的需要。著有《思辨录》、《论学酬答》、《性善图说》、《淮云问答》,及诗文杂著等40余种、100余卷。