"鼎鍊芙蓉丹已熟" 诗句出自明代诗人陆深《寿西安杨节推七十为其子孟鸾上舍赋》
《寿西安杨节推七十为其子孟鸾上舍赋》 拼音标注
shòu xī ān yáng jié tūi qī shí wèi qí zǐ mèng luán shàng shè fù
zǎo sùi qīng yún céng dé jùn,
zhōng líu lv̀ fā yǐ xuán chē。
yǎn kàn jiǎ zǐ nián jiāng hài,
jiè shǒu gēng shēn yè shì chú。
chǔ guó jiāng shān kōng àn bì,
hú tiān rì yuè fù qiáo yú。
bái yún xiàn bà qiān nián fù,
qīng niǎo xián jiāng zhǐ chǐ shū。
jìu lì jiàn pāo shēn wèi lǎo,
xīn yáng cái fù jǐng chū shū。
yún xiāo yǒu zǐ kān chuán bō,
cāng hǎi tā nián nǐ jié lú。
dǐng liàn fú róng dān yǐ shú,
mén tián lán gùi qìng fāng yú。
zhāo lái qī shí yáo chēng sòng,
cǐ shì xiān shēng yī dù chū。
《寿西安杨节推七十为其子孟鸾上舍赋》 作者简介
(1477—1544)明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。