"淮南皓月冷千山" 诗句出自宋代诗人姜夔《踏莎行·自沔东来丁未元日至金陵江上感梦而作》
tà shā xíng · zì miǎn dōng lái dīng wèi yuán rì zhì jīn líng jiāng shàng gǎn mèng ér zuò
yàn yàn qīng yíng,
yīng yīng jiāo ruǎn,
fēn míng yòu xiàng huá xū jiàn。
yè cháng zhēng dé bó qíng zhī ?
chūn chū zǎo bèi xiāng sī rǎn。
bié hòu shū cí,
bié shí zhēn xiàn,
lí hún àn zhú láng xíng yuǎn。
huái nán hào yuè lěng qiān shān,
míng míng gūi qù wú rén guǎn。
姜夔[kuí](1154年—1221年),字尧章,号白石道人,汉族,饶州鄱阳(今江西省鄱阳县)人。南宋文学家、音乐家。其作品素以空灵含蓄著称,姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。有《白石道人诗集》《白石道人歌曲》《续书谱》《绛帖平》等书传世。